Bạn đang đọc: Những cánh hoa rơi
Lộng lẫy đâu chỉ riêng vào những lúc căng tròn, đầy hương sắc mà còn là khi hoa sắp sửa lìa cành, là lúc hoa tàn vì đã góp sức toàn vẹn hương thơm sắc thắm cho đời, bất chấp sự hiện hữu ngắn ngủi của mình. Chính sự tàn phai này tạo nên được một nét đẹp riêng bởi cuộc sống lụi tắt đúng vào lúc đỉnh điểm tỏa nắng rực rỡ .Đã thành một thói quen, những chuyến đi xa của em là những lần gom nhặt. Một chiếc lá rơi, mỗi nhành hoa dại rụng ven đường sẽ được mang về ép vào cuốn sổ tay kỷ niệm .Cũng như hôm ẩn mình giữa núi rừng Hakone, em phát hiện đến vài chục đóa anh đào rơi rụng tả tơi trên mặt đường sau một cơn mưa bất chợt .
Thế là thương cảm, cúi nhặt, nâng niu. Bây giờ giữa trang giấy, những cánh hoa vẫn hồng như hôm nào.
Yêu sao… vẻ đẹp thô mộc trong sự điêu tàn ấy.
Nói đến đây em lại nhớ tới khái niệm mỹ học và trực giác thẩm mỹ “Mono no aware” của người Nhật trong một tác phẩm văn học nào đó.
Aware dùng để gợi tả vẻ Đẹp mong manh, ưu nhã với một nỗi buồn dịu dàng êm ả, phảng phất pha lẫn cảm thức vô thường, phù du. Một niềm bi cảm trước mọi vẻ đẹp não lòng của vạn vật thiên nhiên và nhân thế .
Chẳng phải một chiếc lá Xuân xanh rì đã đẹp lại càng đẹp thêm khi lá vàng giờ đang vào thời điểm nhuốm màu đỏ rực mỗi độ Thu về, một hạt sương khuya tụ trên mặt lá chốc lát tan thành hơi nước khi gặp phải tia nắng sớm rọi qua, nhưng cũng sẽ là giây phút long lanh và huy hoàng nhất trước khi trở về với cội nguồn.
Chẳng phải vậy sao?…
Berlin 11/201
Nguyễn Hương Giang
(Berlin, Germany)
Source: https://danhgiaaz.com
Category: Kinh nghiệm – Hướng dẫn